Làm thế nào để phân biệt được đâu là Đại Thừa đâu là Tiểu thừa. Đại thừa và tiểu thừa là hai khái niệm rất phổ biến trong Phật giáo mà có lẽ những ai quan tâm hay từng tiếp xúc với Đạo phật đều đã từng nghe qua. Cùng GiaiNgo tìm hiểu sự khác nhau giữa Đại Thừa và Tiểu Thừa nhé!
Tiểu Thừa nghĩa là “cỗ xe nhỏ”. Tiểu thừa được một số đại biểu phái Đại Thừa (sa. mahāyāna) thường dùng chỉ những người theo truyền thống Phật giáo Nam truyền.
Ngày nay ý nghĩa chê bai của danh từ này đã mất đi và không còn được sử dụng. Giới học thuật Phật giáo hiện đại thay vào đó sử dụng thuật ngữ Phật giáo Nikaya hay Phật giáo Bộ phái để chỉ các trường phái Phật giáo thời kỳ Bộ phái.
Đại Thừa tức là “cỗ xe lớn” hay còn gọi là Đại Thặng tức là “bánh xe lớn” là một trong hai trường phái lớn của đạo Phật. Được phổ biến tại các nước Trung Quốc, Nhật Bản, Việt Nam, Hàn Quốc và Triều Tiên.
Trong một số tài liệu hiện đại, các danh xưng Phật giáo Bắc tông, Phật giáo Bắc truyền hay Phật giáo phát triển, cũng được xem là tương đương và có thể được dùng để thay thế thuật ngữ Phật giáo Đại Thừa.
Đại Thừa xem đức Phật như một vị Thần vạn năng, uy lực tuyệt đối. Thọ mệnh của đức Phật là vô cùng, sắc thân của Ngài là vô biên, những gì do Ngài nói ra cũng đều viên mãn không có khuyết điểm, đều là chân lý.
Ngoài đức Phật Thích Ca Mâu Ni, ở Tam thế (quá khứ, hiện tại, vị lai) còn có vô số Phật các vị Phật khác, như lời của đức Cồ Đàm “Ta là Phật đã thành, chúng sinh là Phật sẽ thành”. Trong một ngôi chùa theo hệ phái PG Đại Thừa thờ rất nhiều hình tượng, Phật Thích Ca, Phật A Di Đà, Phật Dược Sư Lưu Ly, Bồ Tát Quán Thế Âm, Bồ Tát Di Lặc, Tổ Bồ Đề Đạt Ma…
Đại Thừa cho rằng Niết bàn (S: Nirvana) và Thế gian không khác biệt. Muốn đạt được Niết bàn chỉ là tiêu trừ Vô minh và nhận thức được thực tướng của các hiện tượng sự vật. Cảnh giới Niết bàn không tồn tại độc lập với Thế gian.
Đại Thừa không quá chú trọng đến đời sống xuất gia, cư sĩ tại gia cũng có thể đạt đến Niết bàn với sự tế độ của chư Phật và chư Bồ tát. Niết bàn không chỉ là giải thoát khỏi Luân hồi (S&P: Samsara), mà Hành giả còn giác ngộ về Chân tâm và an trú trong đó.
Tiểu Thừa coi đức Phật như một nhân vật lịch sử, một Con người và một Thầy dạy, là một vị Giáo chủ chứ không phải như một vị Thần vạn năng. Giáo lý của Ngài là con đường đi đến Giác ngộ, như Ngài
Điều này không phụ thuộc vào thành phần xuất thân, mà vào hành vi đạo đức và sự hiểu biết về chân tướng của vạn pháp. Trong một ngôi chùa của PG Tiểu Thừa, ta thấy chỉ thờ chủ yếu hình tượng của đức Phật Thích Ca Mâu Ni.
Tiểu Thừa cho rằng Niết bàn là cảnh giới đạt được sau khi thoát khỏi luân hồi sinh tử. Cảnh giới này hoàn toàn khác biệt với cảnh giới Trần thế.
Tiểu Thừa chú trọng sự xuất gia, xa lánh thế gian, vì vậy Tiểu Thừa quan niệm phải sống cuộc đời của kẻ tu hành. Đối với Tiểu Thừa cuộc sống tại gia không thể đem đến sự giải thoát
Hình ảnh tiêu biểu của Tiểu Thừa là đắc quả A La Hán (S: Arhat), là người phải dựa vào chính bản thân để giải thoát. Không có thần thánh nào có thể làm việc ấy thay ta.
Điểm giống nhau dễ nhận thấy nhất giữa hai hệ phái lớn của Phật giáo là cùng bắt nguồn từ đức Phật và cùng tôn kính đức Phật Thích Ca.
Giáo pháp cơ bản của PG Đại Thừa và PG Tiểu Thừa gồm có: Tứ diệu đế, Thập nhị nhân duyên (Mười hai nhân duyên), Bát chánh đạo, Nhân quả, Nghiệp…
Ở Việt Nam Phật giáo là đạo nhiều người theo, nên họ chứng kiến sự phát triển của cả hai trường phái Tiểu thừa và Đại thừa. GiaiNgo đã giải đáp chi tiết về sự khác nhau giữa Đại Thừa và Tiểu Thừa, nếu bạn cũng đang theo thì hãy để lại comment bên dưới nhé!